Cách đó không xa, Đào Chu trông đến ngây ngẩn cả người. Đây chẳng phải là chiếc khăn tay Thất cô nương từng khâu từng mũi kim mũi chỉ thêu ra sao? Làm thế nào lại ở trên người của hắn?
Đào Chu lập tức hiểu rõ. Khăn tay này hẳn là "tín vật định tình" giữa họ. Thất cô nương dùng cách này để làm hắn một lòng một dạ vì nàng, chính là cho hắn một chút ngọt ngào, khiến hắn ăn tủy biết vị.
Quả nhiên chiêu thức của Thất cô nương càng lúc càng diệu kỳ, Đào Chu từ trong thâm tâm không khỏi bội phục.
Không được, nàng ấy phải tìm giấy bút ghi chép lại, ngày sau có khi cần dùng đến. Đào Chu liền lập tức chạy đến quầy, nhanh nhẹn tìm giấy bút hí hoáy viết mấy dòng chữ.
Lâm Thính nhìn thấy Đào Chu đi đến quầy, tay lướt bút soàn soạt viết gì đó, nhưng nàng không nghĩ ngợi nhiều. Nàng liếc mắt nhìn chiếc khăn tay trong lòng bàn tay, rồi lại nhìn Đoạn Linh đang đứng trước mặt mình:
“Đoạn đại nhân, chiếc khăn tay này…”
Nàng còn chưa kịp nói hết câu, chiếc khăn tay đã bị rút đi, một luồng gió mang theo hương trầm hương thoảng qua mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT