Hôm nay nàng không ngồi xe ngựa của Lâm gia mà đến Nam Sơn Các, vì lúc nàng đến mang theo tâm lý sẽ chết, cho nên nàng đành tự mình về.
Ra khỏi Nam Sơn Các, nàng vừa đi được vài bước đã gặp Kim An Tại. Hắn ta không lo việc làm ăn mà lại rảnh rỗi dạo khắp nơi? Nhưng Lâm thính lúc này chẳng có tâm trạng chào hỏi.
Bởi đôi môi nàng vẫn còn đỏ.
Lâm thính vội che miệng mình, làm như kẻ trộm mà né sang bên, dừng lại trước sạp bán lục lạc giả làm khách qua đường.
Kim An Tại là ai chứ, ánh mắt hắn ta rất sắc bén, vừa liếc nhìn đã thấy dáng vẻ lấm lét của nàng. Hắn ta bước tới: "Lâm Lạc Doãn? Ngươi che miệng làm gì, chẳng lẽ bị ai đánh sao?"
Lâm thính suýt nữa thì trợn trắng mắt: "Ngươi mới bị đánh! Không thể mong ta có chút điều tốt đẹp nào sao?"
Kim An Tại khoanh tay trước ngực, tay ở dưới cầm kiếm, từ trên cao liếc nàng một lượt: "Nếu không phải bị đánh, vậy môi ngươi bị làm sao mà phải che che như thế? Tự mình cắn à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play