Sắc mặt Lương Vương lập tức trở nên khó coi. cố gắng nén giận không bộc phát tại chỗ.
Mỹ nhân được gã ôm trong lòng nhận ra bầu không khí có gì đó không ổn, toàn thân nàng ta cứng đờ. Lương Vương nhân cớ phát tiết, vung tay tát mạnh một cái khiến nửa gương mặt nàng ta đỏ bừng rớm ra máu:"Thế nào? Không muốn hầu hạ bổn vương nữa à?"
Mỹ nhân có dấu bàn tay trên mặt vội ôm lấy chân Lương Vương khóc nức nở cầu xin:"Không phải! Được hầu hạ Lương Vương là phúc phận của nô tỳ, sao nô tỳ lại không muốn được."
Lương Vương hất chân đá nàng ta lăn xuống bậc thềm, đau đến mức không bò dậy nổi.
Đám vũ cơ đứng bên cạnh chứng kiến, trong đó có người từng nói muốn trèo cao bám lấy Lương Vương giờ đây sợ hãi đến mức mồ hôi lạnh túa ra, run rẩy như cầy sấy, không dám có chút ảo tưởng may mắn nào nữa.
Lâm Thính kìm lại ý muốn chạy đến đỡ mỹ nhân kia, nàng cũng biết rằng giúp cũng vô ích, còn khiến bản thân bại lộ, chỉ đành trừng mắt nhìn Lương Vương một cái, sau đó lập tức dời ánh mắt đi.
Đoạn Linh không bỏ lỡ ánh mắt tức giận của nàng. Đôi mắt bốc lên lửa giận ấy chỉ càng làm đôi mắt nàng sáng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT