Một nhịp thở, hai nhịp thở, chưa đến ba nhịp, Đoạn Linh đã kịp phản ứng nghiêng mặt tránh đi. Lâm Thính chưa kịp lui người, khóe môi nàng lướt qua gò má nhẵn nhụi của hắn, để lại một luồng hơi nóng ẩm ướt mờ nhạt.
Giọng hắnvẫn ôn hòa nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm:
“Lâm Thất cô nương, ngươi...”
Lâm Thính vội vàng lăn tròn ra xa khỏi thân thể của Đoạn Linh: “Đoạn đại nhân, xin ngài đừng hiểu lầm! Ta tuyệt đối không có bất kỳ ý đồ bất chính nào với ngài, vừa rồi chẳng qua là ta muốn cứu ngài mà thôi!”
Đoạn Linh chưa đứng dậy, hắn ngửa đầu nhìn Lâm Thính, ánh mắt khẽ lướt qua đôi môi nàng còn vương chút sắc nước. Dư âm hơi thở của nàng dường như vẫn còn trên môi hắn.
“Cứu ta?”
Lâm Thính lập tức chống chế: “Đúng vậy. Ta thấy ngài hơi thở yếu ớt, lo rằng ngài không cầm cự được nên mới truyền khí cho ngài. Trong Kim Quỹ Yêu Lược của Trương Trọng Cảnh có ghi chép phương pháp cứu người như thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT