Đoạn Linh trầm ngâm đáp một tiếng "Ừ": "Ăn no thì không ăn nữa."
Lâm Thính liếc qua đĩa đầu sư tử sốt cua và gà bọc đất chưa hề động đũa, trong lòng thầm tiếc hai món ngon bị lãng phí nhưng cũng miễn cưỡng đặt đũa ngọc xuống.
"Ta cũng ăn no rồi." Các món mà Đoạn Linh không động vào nàng tốt nhất không nên đụng vào. Đã no bụng, vậy tiếp tục nghe giọng nói thôi, sớm nghe xong thì sớm kết thúc, giờ chỉ muốn ăn no rồi đi ngủ.
Cơm canh được dọn xuống, họ lại như cũ ngồi sau bình phong lắng nghe giọng nói của Cẩm Y Vệ.
Đến khi nghe qua hơn hai trăm giọng nói của Cẩm Y Vệ, Lâm Thính nghe đến chết lặng. Nàng chống tay lên bàn, lòng bàn tay đỡ lấy cằm liên tục lắc đầu, liên tục nói "Không phải."
Cẩm Y Vệ dĩ nhiên không chỉ có bấy nhiêu người, nhưng với chức vị hiện tại của Đoạn Linh thì không thể điều tất cả cùng lúc, hơn nữa có người cũng không thuộc quyền quản lý của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play