Lại qua một hồi lâu hắn mới buông ra, Lâm Thính thở hổn hển từng ngụm một, đôi môi vì thời gian dài bị hôn mà tê rần, chẳng còn mấy cảm giác, phấn son nàng thoa lúc sáng trước gương cũng chẳng biết đã bị lem từ lúc nào, quanh khóe môi đỏ ửng lên một cách vô cùng rõ rệt.
Đoạn Linh cũng chẳng khá hơn Lâm Thính là mấy, trên mặt hắn cũng lấm lem phấn son của nàng, sắc đỏ và trắng đan xen, vừa nhìn đã biết hai người vừa làm ra chuyện gì.
Lâm Thính ngồi thẳng người dậy, ánh mắt lảng tránh, vô thức khép nhẹ hai chân lại.
Hắn giống như không để ý đến động tác nhỏ của Lâm Thính, cầm lấy nước giúp nàng lau đi phấn son quanh môi, chợt hỏi: "Nàng suy nghĩ thế nào rồi?"
Ánh mắt Lâm Thính lướt qua trâm ngọc trên tóc Đoạn Linh, hơi mím môi lại: "Chưa đến mười ngày mà."
Ánh mắt Đoạn Linh vẫn dừng trên môi nàng, không biết đang nghĩ gì, khẽ bật cười nói: "Vừa rồi nàng hôn ta, ta còn tưởng nàng đã nghĩ xong, không cần đến mười ngày đã có thể cho ta một câu trả lời."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play