Mu bàn tay của Lâm Thính bỗng ngứa ngáy, mà cơn ngứa ấy dường như lan tận vào đáy lòng, nàng gãi không tới nên chỉ đành mặc kệ. Qua đi cơn ngứa ngáy khó tả, nơi ấy lại bừng lên từng đợt nóng ran, theo làn da trên mu bàn tay lan rộng ra.
Nóng. Nàng cảm thấy rất nóng.
Lâm Thính vội rụt tay về, lại thấy Đoạn Linh dùng ngón út móc lấy ngón út của nàng, chỉ đơn giản là móc lấy, không tiến thêm bước nào nữa.
Nàng không khỏi liếc nhìn hắn thêm lần nữa.
Ánh nến đỏ phủ lên khuôn mặt Đoạn Linh, làm dịu đi những đường nét tuấn tú, môi đỏ răng trắng, dung mạo chẳng khác nào thám hoa lang phong lưu tuấn mỹ, trông cực kỳ ôn hoà, không có một chút dáng vẻ tàn nhẫn hiểm độc của người xuất thân từ Cẩm Y Vệ.
Lâm Thính chợt phát hiện bản thân không tài nào cự tuyệt Đoạn Linh, thế nhưng cũng không thể lập tức chấp nhận hắn. Dù sao bọn họ đã làm bạn bè nhiều năm như vậy, nào phải nói đổi là đổi ngay được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play