Lâm Thính lau mồ hôi trên trán, rồi trở mình xuống giường, không gọi người hầu vào, trước hết châm một cây nến để soi sáng, rồi bước đến trước tủ quần áo thay y phục, yếm và tiết khố đã ướt đẫm mồ hôi.
Thay y phục xong, nàng không trở về giường ngủ tiếp, mà đẩy cửa sổ ra đón gió đêm để hồi phục tâm tình.
Gió đêm rất dịu dàng, khi phất qua người, tâm tư Lâm Thính cũng dần yên ổn trở lại. Nàng không nghĩ đến chuyện mộng xuân nữa, mà chuyển sang việc Đoạn Linh nói về việc giả thành thân.
Nói thật, nàng quả thực có chút xiêu lòng.
Nếu có cách một lần vất vả cả đời an nhàn thì cần gì phải vắt óc nghĩ cách khác? Huống hồ dù có vắt hết óc suy nghĩ cũng chưa chắc đã nghĩ được biện pháp nào tốt hơn, vậy cần gì phải tự chuốc khổ vào mình?
Hay là... cứ theo lời Đoạn Linh, hai người giả thành thân, ngoài mặt là phu thê, sau lưng vẫn là quan hệ như trước kia, vẫn là bằng hữu?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play