Từ Đoạn phủ trở về Lâm phủ, Lâm Thính lập tức đi tìm Lý Kinh Thu, nóng lòng hỏi chuyện về việc sau này nàng phải đến Đoạn phủ học hành.
Thời tiết lúc này đang oi bức, Lý Kinh Thu lúc ấy đang ngồi dưới gốc cây lớn nhắm mắt hóng mát. Nghe Lâm Thính nói xong mới mở mắt liếc nàng một cái: “Thì sao nào?”
Lâm Tam gia không chịu nhờ cậy quan hệ để tìm đại nho ở kinh thành làm tiên sinh dạy học cho Lâm Thính. Lý Kinh Thu xưa nay ở trong khuê phòng chẳng quen biết gì nhiều, bà chỉ có thể mời được tiên sinh dạy học bình thường.
Nhưng bà lại muốn dành cho Lâm Thính những điều tốt nhất.
Lý Kinh Thu vén lọn tóc ướt nơi má của Lâm Thính ra: “Tiên sinh dạy trước kia sẽ không đến nữa. Nghỉ ngơi một ngày, hôm kia sẽ bắt đầu đến nhà họ Đoạn học với Cố đại nho.”
Lâm Thính lập tức nhào lên đầu gối bà nũng nịu: “A nương, con thấy tiên sinh trước kia cũng tốt lắm mà. Cố đại nho tuy là người học rộng hiểu sâu, nhưng chưa chắc đã hợp với con. Người suy nghĩ lại được không?”
Lý Kinh Thu đã sớm quyết định, bà chẳng hề bị lay chuyển: “Tiên sinh trước kia tốt ở chỗ nào? Ông ta không giao bài, con có học hay không cũng chẳng nói lời nào, nên con thấy ông ta tốt, đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT