Hắn chạm vào nàng rất lâu, nhiệt độ lạnh lẽo từ thi thể xuyên qua đầu ngón tay, từng chút từng chút một truyền đến tim hắn.
Lạnh quá, lạnh thật đấy.
Trong cái lạnh thấu xương của mùa đông, thân thể Đoạn Linh run lên. Cái lạnh không ngừng dâng lên từng sợi, từng sợi, đan kết thành một tấm lưới dày đặc bao vây lấy hắn. Trước đây, hắn chưa từng sợ lạnh.
Nhưng lúc này hắn lại sợ lạnh, chỉ bởi hơi lạnh này tỏa ra từ người Lâm Thính. Thế nhưng bởi vì cái lạnh truyền từ thân thể nàng tới, hắn tuy sợ lạnh nhưng cũng không muốn buông tay.
Đoạn Linh co năm ngón tay nắm chặt lấy nàng.
Khi còn sống, Lâm Thính rất thích nhét tay vào lòng bàn tay hoặc lồng ngực hắn, coi hắn như một lò sưởi để sưởi ấm tay mình. Nhưng bây giờ dù hắn có ủ ấm thế nào thì đôi tay nàng cũng không thể ấm lên nữa.
Ánh mắt Đoạn Linh như một con rắn bò qua từng tấc da thịt trên người nàng, dừng lại nơi đôi mắt đã khép chặt. Hắn đưa tay lên, đầu ngón tay mang theo vết chai sần đặt lên mí mắt mỏng của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT