Thuốc không có tác dụng đối với Đoạn Linh, cũng có nghĩa là hành vi tối hôm đó của hắn không hề liên quan đến tác dụng của thuốc.
Theo như lời Đoạn Linh nói, thuốc mê, thuốc độc cùng các loại thuốc khác đều không có tác dụng với hắn? Chẳng trách thuốc mê lại không hiệu quả, trước đó nàng còn tưởng hắn đã biết trước mọi chuyện nên uống thuốc giải sẵn rồi.
Lâm Thính nuốt nước bọt.
Nhưng làm sao Đoạn Linh có thể là dược nhân? Trong nguyên tác chưa từng đề cập đến chuyện này. Lâm Thính không hiểu rõ lắm về dược nhân, nhưng đã từng đọc qua trong mấy bộ tiểu thuyết khác, nàng biết được dược nhân chính là người bị bắt để thử thuốc, cũng chính là một dạng “vật thí nghiệm”.
Dù sao thì cũng không phải là một từ hay ho gì.
Lâm Thính vừa định mở miệng hỏi, Đoạn Linh đã cúi xuống hôn nàng, sống mũi của hắn lướt qua nàng ma sát với làn da, rồi răng môi chạm vào nhau, đầu lưỡi quấn lấy nhau, nụ hôn dần trở nên sâu hơn. Lâm Thính căn bản không thể mở miệng nói chuyện, chỉ có thể tạm thời để sang ngày mai hỏi lại.
Lý do để đến mai mới hỏi mà không phải đợi đến khi chuyện tối nay kết thúc hỏi, là bởi vì mỗi lần kết thúc nàng đều lập tức chìm vào giấc ngủ, tuyệt đối không thể hỏi được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play