Đoạn Linh khẽ động hàng mi.
Lâm Thính vẫn chưa tỉnh, sau khi gọi một tiếng lại an tĩnh nằm trong lòng hắn mà ngủ.
Hắn không đẩy nàng ra, vẫn giữ nguyên tư thế này cúi mắt nhìn nàng thật lâu, trong lòng trào dâng một cảm xúc mơ hồ, tích tụ từng chút một, dần dần chất chồng lên như núi. Hắn giơ tay khẽ vuốt gương mặt xinh đẹp không son phấn của nàng.
Thân nhiệt của Đoạn Linh vốn cao, đầu ngón tay cũng ấm áp. Trong đêm mưa se lạnh này khi bàn tay ấy lướt qua làn da khiến nàng cảm thấy thật dễ chịu. Lâm Thính hơi nhấc đầu, vô thức cọ má vào tay hắn, xúc cảm tựa như ngọc.
Bên ngoài phòng mưa vẫn rơi tí tách. Trong phòng, ánh nến lay động phản chiếu bóng hai bóng người kề sát cạnh nhau trên tháp.
Nhưng rồi Lâm Thính lại "ngựa quen đường cũ", nàng bắt đầu động tay động chân.
Đoạn Linh dễ dàng nắm lấy cổ tay nàng, dùng đầu gối đè nhẹ lên đôi chân nàng đang đá lung tung trong không trung. Nàng không cam tâm lắc đầu loạn xạ, mấy lần va vào cằm hắn. Hắn có thể tránh nhưng không tránh, cuối cùng nơi đó ửng đỏ hệt như có một dấu ấn in lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play