Nàng phát hiện tẩm điện của hoàng hậu không bài trí quá xa hoa, ngoài xà nhà gỗ tử đàn và nền gạch vàng vốn có, thì hai bên hành lang chỉ đặt vài giá đỡ trống không, có để đồ cũng chỉ là mấy món vật nhỏ không đáng chú ý.
Càng đi vào trong, mùi thuốc càng đậm hơn. Trong điện không phải không có lư hương, nhưng mùi hương cũng chẳng át được mùi thuốc tích tụ năm này qua tháng nọ.
Có lẽ do hoàng hậu bệnh nặng không thể chịu gió, nên thỉnh thoảng mới mở hai cánh cửa sổ để thông gió, còn lại đều đóng kín, khiến cho mùi thuốc càng không thể tan đi, len lỏi khắp từng ngóc ngách trong tẩm điện.
Lâm Thính nhìn về phía cửa sổ.
Trước mỗi cánh cửa đều treo một chuỗi chuông gió, nhưng gió chẳng thể thổi vào nổi nên cũng chẳng có tiếng vang.
Thái giám thấy nàng nhìn chuông gió, vừa đi vừa tốt bụng giải thích: “Đây là chuông gió nương nương tự tay làm vào mấy năm trước.”
Lâm Thính hiểu ra, thì ra là do hoàng hậu tự tay làm ra, chẳng trách có vài cái đã sờn cũ, cung nữ cũng không dám đổi đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT