Đoạn Linh thờ ơ: “Cũng đã khuya rồi, Xưởng Đốc tuần tra xong cũng nên trở về thôi.”
“Gia muốn mang hắn về Đông Xưởng.”
Đoạn Linh ôn hòa nói: “Xưởng Đốc, bệ hạ để Đông Xưởng hỗ trợ Cẩm Y Vệ chứ không phải giao Bắc Trường Nhai và Đông Nhai cho Đông Xưởng. Nếu ngài thực sự muốn mang người đi, có thể vào cung xin phép bệ hạ.”
Đạp Tuyết Nê và hắn giằng co một lúc, cuối cùng gã phất tay áo rời đi, xem chừng cũng không có ý định vào cung cầu xin phép thật. Đoạn Linh chỉ sai hai Cẩm Y Vệ đưa tiễn gã, bản thân vẫn đứng trước cửa phòng Kim An Tại.
Chờ đến khi Đạp Tuyết Nê đã đi xa, Đoạn Linh quay sang nói với Kim An Tại: “Quấy rầy Kim công tử nghỉ ngơi rồi.”
Kim An Tại bước ra khỏi phòng: “Đoạn đại nhân làm tròn bổn phận sao có thể gọi là quấy rầy? Ngược lại, suýt nữa ta còn khiến đại nhân bị Đông Xưởng nắm thóp.”
Đoạn Linh hơi cong mắt, nhưng ý cười nhạt nhòa, lời nói ôn hòa: “Công tử quá lời rồi, nếu không còn chuyện gì khác, ta xin cáo từ trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT