Lúc Lâm Thính gõ cửa, nàng cũng cất giọng gọi vài lần, nhưng không nghe thấy hồi đáp. Trong lòng không khỏi phỏng đoán chẳng lẽ Đoạn Linh đã quên thổi tắt nến rồi đi nghỉ ngơi.
Nàng gõ cửa là vì thấy trong phòng vẫn còn ánh sáng, nghĩ hắn vẫn chưa ngủ, muốn nhân cơ hội đưa điểm tâm mà thăm dò tâm ý thực sự của hắn.
Không ngờ Đoạn Linh lại ngủ sớm như vậy, bây giờ mới đầu giờ tuất, trời vừa tối chưa bao lâu.
Lâm Thính đứng chần chừ trước cửa phòng một lát, nhìn ánh sáng le lói bên trong, cuối cùng quyết định không quấy rầy nữa. Dù sao cũng không thể đánh thức người đã say giấc, mà bản thân nàng cũng ghét nhất là bị làm phiền khi đang nghỉ ngơi.
Nàng vừa xoay người định rời đi, cửa phòng phía sau bỗng mở ra, hương trầm từ lư hương trong phòng tỏa ra dày đặc, kèm theo giọng nói của Đoạn Linh.
“Có chuyện gì?”
Hơi thở của hắn có phần rối loạn, nhưng nếu không lắng nghe cẩn thận thì khó mà nhận ra. Lâm Thính không để ý, nàng xoay người lại nhìn hắn, nâng chiếc đĩa điểm tâm trên tay lên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT