Những vị khách vây quanh Phùng phu nhân để nịnh nọt giờ đã rời đi, bên cạnh bà ấy lúc này chỉ còn lại Đoạn lão gia.
Đoạn lão gia có vài nét giống với Đoạn Linh. Dù tuổi đã cao, năm tháng cũng chẳng lưu lại quá nhiều dấu vết trên gương mặt ông. Dung mạo vẫn rất đẹp, mày kiếm mắt sáng, tuấn tú có thừa.
Tác phong làm việc của Đoạn lão gia lại rất khiêm tốn. Ngay cả trong ngày vui như hôm nay, ông vẫn ăn vận giản dị với bộ trường bào gấm màu nâu sẫm, bên hông chỉ có đai lưng đơn giản, không đeo thêm trang sức gì.
Ông cũng là người của Cẩm Y Vệ, đang đảm nhận chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, là người thủ lĩnh của Cẩm Y Vệ.
Đoạn lão gia có một chỗ rất khác Đoạn Linh, đó là ông nói năng thận trọng, nhìn mặt lúc nào cũng không có cảm xúc gì nhiều, tựa như trời sinh đã không biết cười.
Lâm Thính từng gặp Đoạn lão gia hai lần.
Một lần là trong tang lễ của Đoạn Lê Sinh, con trai trưởng của ông, và lần thứ hai chính là ngày hôm nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT