Lâm Thính thở dài, liều mình đáp:
"Kim An Tại... hắn trong mắt ta không tính là người."
Đoạn Linh bật cười khẽ, thong thả nói:
"Cô nương có thể đùa như vậy thì xem ra quan hệ của hai người rất thân thiết, nên chỉ có người thân thiết mới đùa như vậy."
Kim An Tại không còn ở hậu viện, hắn ta đứng trước giá sách, vẫn chưa phát hiện khí tức khác trong viện. Nhưng khi nghe được giọng của Đoạn Linh, hắn ta kéo nhẹ sợi dây treo đèn trong viện, đèn ở hậu viện sáng lên. Vì để ra vào thuận lợi, sợi dây kéo đèn có hai cơ quan, một cái ở bên trong phòng, một cái ở ngoài phòng. Đang ban ngày mà đèn sáng lên là báo hiệu cho Tạ Thanh Hạc có nguy hiểm, để y chú ý.
Khi kéo đèn xong, Kim An Tại bước ra cửa tiệm, ánh mắt lướt qua cây trâm vàng trên tóc Lâm Thính, lại nhìn đôi mắt ẩn hiện ý cười của Đoạn Linh, chắp tay:
"Đoạn đại nhân."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play