Họ đúng là cũng có vài phần nhan sắc, nhưng vẫn thua xa Đoạn đại nhân. Quan trọng nhất là những tiểu quan này tốn tiền, nghe nói họ sẽ tìm đủ cách moi tiền từ khách, đến khi khách hết tiền thì sẽ không chút do dự mà đá văng.
Nghĩ tới đây, Đào Chu chưa đợi Lâm Thính trả lời đã lo lắng hỏi: "Tiểu thư, người không phải đã để mắt đến tiểu quan ở Minh Nguyệt Lâu rồi chứ?"
"Không phải, ta còn chút việc muốn hỏi bà chủ, không liên quan gì đến tiểu quan."
Đào Chu nửa tin nửa ngờ, nhỏ giọng nhắc nhở nàng: "Tiểu thư, số bạc riêng của người chỉ còn vài trăm lượng, một đêm với tiểu quan ở Minh Nguyệt Lâu tốn tới mười lượng, xong rồi họ còn đòi thưởng nữa. Người tuyệt đối đừng yêu thích họ."
Không cần lúc nào cũng nhắc nhở nàng nghèo như vậy được không. Lâm Thính nôn nóng muốn quay lại nhã gian xem tình hình của Đoạn Linh, nên chỉ đáp qua loa: "Ta biết rồi."
Đào Chu bước một bước lại quay đầu nhìn lại ba lần.
Lâm Thính gần như chạy thẳng vào nhã gian, sau đó khóa cửa lại để tránh có người lạ vào làm lộ cảnh Đoạn Linh y phục không chỉnh tề. Nàng nhanh chóng đi vào bên trong, mơ hồ thấy bóng người phía sau tấm màn mỏng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play