Sau khi nghe lời của Thanh Hồng chưởng môn, nụ cười trên mặt Tư Phồn Tinh đã hoàn toàn biến mất.
Ngay lập tức ánh mắt của Mạc Bất Văn và Mục Thiên Lưu như hai lưỡi dao đâm vào mặt Tư Mãn Nguyệt, nhưng Tư Mãn Nguyệt không hề tỏ ra chút gì gọi là chột dạ hay yếu đuối.
Lúc này, Linh Tịch vẫn đang nhắm mắt được đồng môn chữa thương, ngăn cách với tất cả mọi thứ bên ngoài, không thể lên tiếng nói chuyện. Còn các đệ tử Phật môn và Thanh Huyền Môn đều có vẻ mặt khó xử, có phần nghi ngờ.
Mục Thiên Lưu nóng nảy, vừa định mở miệng nói gì đó, nhưng đã bị Tư Phồn Tinh kéo sang một bên.
Sau đó mọi người chỉ thấy những giọt nước mắt từ đôi mắt hơi ửng đỏ của Tư Phồn Tinh rơi xuống như những viên ngọc tan vỡ, cả người nàng lập tức trở nên vô cùng ủ rũ và buồn bã, như thể vừa gánh chịu một nỗi oan trời giáng và sự đả kích nặng nề.
Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Đại Tăng Chính và Thanh Hồng chưởng môn: "…"
Ách, cả hai đột nhiên cảm thấy ánh mắt và giọng điệu vừa rồi của mình có phần hơi quá, dù sao nha đầu này cũng là người đã cứu cả thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT