Tư Phồn Tinh buộc phải gia nhập nhóm ba nhân vật chính, dọc đường đi nàng luôn phóng ánh mắt oán niệm về phía Mạc Bất Văn.
Rõ ràng dù nàng có tùy tiện lại tỏ vẻ bề trên, sư đệ vờ ngu ngốc này có lẽ vẫn cần nàng giúp đôi chút.
Tuy nhiên dù Tư Phồn Tinh có bày ra ánh mắt hình viên đạn thế nào, Mạc Bất Văn vẫn tiếp tục nở nụ cười giả tạo hoàn mỹ, không thấy chột dạ chút nào cả.
Tư Phồn Tinh ngứa tay, bàn tay trong tay áo hơi động, lấy Linh Khương trong túi trữ vật ra. Sau đó nàng nhanh như chớp nhét Linh Khương vào miệng Mạc Bất Văn, nhưng khi sắp nhét được vào miệng hắn, Mạc Bất Văn lại chính xác đưa tay chặn lại.
“Sư tỷ, giờ vẫn chưa tới lúc ăn cơm, hơn nữa sư đệ cũng không đói, tỷ giữ Linh khương này lại cho người nào cần đi.”
Tư Phồn Tinh cố gắng động thủ, lại phát hiện sức nàng hoàn toàn không bằng hắn, chỉ có thể ha ha hai tiếng: “Ta thấy đệ cần mà, nếu không sao lại muốn tìm đường chết như thế được?”
Mạc Bất Văn cười khẽ: “Sư tỷ, phải là ngược lại mới đúng. Nếu đệ đứng im tại chỗ, đấy mới là tìm đường chết. Muốn sống nên mới làm cách này đấy chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT