Tư Phồn Tinh và nhóm nhạc tu của Thiên Âm Môn ăn một bữa cơm chiều đầy vui vẻ.
Trước đây bốn vị sư huynh nhạc tu này có nói nhạc tu khắp thiên hạ đều là người một nhà. Câu này cũng có chút không sai!
Ăn một bữa cơm trong tiểu viện nhỏ của Thiên Âm Môn, nhạc đệm là sự kết hợp của các nhạc cụ linh khí. Mọi người vừa uống rượu trái cây vừa trò chuyện, ăn những món ngon và thưởng thức bản nhạc, quả thật sung sướng như thần tiên.
Mà trong tiểu viện này, Tư Phồn Tinh nhìn thấy nhạc tu cầm mười mấy loại nhạc cụ khác nhau dùng chúng như vũ khí. Từ sáo ngọc, đến đàn tranh tỳ bà, cuối cùng là khúc cầm sáo cầu lục lạc các loại nhạc cụ đều có thể bị nhạc tu lấy làm vũ khí, những khi không đánh nhau, vũ khí này còn dùng để bồi dưỡng tâm hồn.
Nhưng trong số những nhạc khí đó, có ba món để lại ấn tượng sâu sắc cho Tư Phồn Tinh.
Một là cái trống lớn bằng da bò rộng bằng hai người cao khoảng một người, một bộ chuông bảy thanh treo từ lớn đến nhỏ. Thể tích của hai cái này tương đối lớn làm người khác liếc mắt một cái đã không cách nào bỏ qua, khi tiếng trống lớn và chuông vang lên, Tư Phồn Tinh cảm nhận được bầu không khí như lúc hiến tế cùng áp lực của thiên địa.
Nhưng chúng cũng chỉ làm Tư Phồn Tinh có chút tán thưởng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT