Khi Vân Tuyền Cơ cùng mấy chục đệ tử Huyền Cơ môn bị đưa đến một hoang đảo khác, Mạc Bất Văn ngồi trên lưng Huyền Quy, đưa mắt nhìn về phía Sơn Ngoại Sơn ẩn hiện trong màn sương mỏng.
Hắn không ngăn cản Huyền Cơ Tử đưa Vân Tuyền Cơ cùng đám đệ tử kia đi. Bọn họ chẳng có mấy ân oán với hắn, hơn nữa hắn cũng không phải kẻ thích sát sinh. Chỉ cần những kẻ nợ hắn, trả đủ nợ, hắn vẫn có thể miễn cưỡng làm người tốt.
Chỉ có điều, Sơn Ngoại Sơn của Huyền Cơ môn này, qua hôm nay e rằng sẽ không còn tồn tại trên thế gian nữa.
Trong chốc lát, Thất Thải Huyền Quy đã đưa Mạc Bất Văn và Tư Phồn Tinh đến tiên sơn ngoài biển, nơi ẩn mình trong làn sương mờ ảo.
Trước khi rời đi, Thất Thải Huyền Quy vừa nhai ngon lành thịt của Tinh Thần Trân Châu Bối thất sắc, vừa ồm ồm truyền âm hỏi: "Cần giúp đỡ không? Nếu cần thì câu thêm cho ta mười con Tinh Thần Trân Châu Bối nữa."
Mạc Bất Văn nghe vậy, bất đắc dĩ nhếch môi: "Không cần ngươi nhúng tay vào đâu, lão thất. Càng xa càng tốt. Cái thân xác này của ngươi ít ra cũng đủ cho lão già kia ăn vào sống thêm vài chục năm. Tuy rằng sống thêm được chút thời gian đó thì cũng phải chết, nhưng cứ để hắn chết sớm một chút, đỡ phải gây thêm nghiệp chướng."
Thất Thải Huyền Quy hừ hừ rồi bỏ đi. Trước khi khuất bóng, nó còn để lại một quả cầu sấm sét trước mặt Tư Phồn Tinh. Khi sấm sét tan đi, Tư Phồn Tinh thấy bên trong là mấy cục... bùn đen dày cộp?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play