NGƯỜI CÁ NHỎ THẾ THÂN ĐƯỢC CƯNG CHIỀU
Hán Việt: Thế Thân Tiểu Nhân Ngư Bị Kiều Dưỡng Liễu
Tác giả: Nhị Nguyệt Sơ Cửu
Tình Trạng: 58 chương
Thể loại: Đam mỹ, Tương Lai, HE, Tình Cảm, Hệ thống, Xuyên thư, Chủ thụ, Mỹ nhân ngư, 1v1, Thế thân, Đoàn sủng.
Truyện còn được đăng trên wattpad: QuiinYue
Giới thiệu:
Ngu Duyên là một người cá nhỏ mạnh nhất ở Vịnh Người Cá. Sở hữu linh lực trị liệu hiếm có cấp SSS bậc nhất, cậu được tất cả người cá yêu thương, bảo vệ, không ai dám bắt nạt.
Trong một lần bị kẻ địch tấn công, để bảo vệ tộc nhân và quê hương, Ngu Duyên đã bị trói buộc với một hệ thống “làm nũng,” xuyên vào một quyển tiểu thuyết.
Muốn sống sót, cậu buộc phải kiếm điểm làm nũng để đổi lấy sinh mệnh.
Thân phận của cậu trong thế giới này là thế thân của "ánh trăng sáng" trong lòng ảnh đế. Chỉ chờ ngày ánh trăng thật sự quay lại, cậu sẽ hoàn thành nhiệm vụ rồi lặng lẽ rút lui.
Xuyên không ngày đầu tiên, Ngu Duyên vì sợ tiếng sấm nên nửa đêm gõ cửa chui vào lòng ảnh đế.
Xuyên không được một tuần, Ngu Duyên đi ngang qua cửa hàng thú cưng sứa mèo, ánh mắt cậu đầy mong đợi níu chặt lấy áo của ảnh đế.
Xuyên qua được hai tuần, Ngu Duyên bị bệnh, mắt đỏ hoe gọi điện cho ảnh đế đang làm việc.
***
Chỉ một tháng, Ngu Duyên đã thu hoạch được vô số điểm làm nũng.
Ngu Duyên: Kiếm điểm làm nũng ấy mà, dễ như chơi thôi [cá nhỏ chống hông.jpg].
Đến ngày thứ n xuyên không, cơ thể Ngu Duyên bắt đầu phân hóa lần hai, tinh thần lực vẫn là cấp SSS mạnh nhất, và cậu sắp phải đối mặt với kỳ phát tình.
Đúng lúc này, “ánh trăng sáng” của ảnh đế quay trở lại.
Ngu Duyên thu dọn hành lý, tự giác rời đi.jpg
Ngày đầu tiên rời nhà, Ngu Duyên ốm nặng.
Ngày thứ hai rời nhà, Ngu Duyên sốt cao đến 39°C.
Ngày thứ ba rời nhà, Ngu Duyên bị tiếng sấm làm tỉnh giấc, đôi mắt đỏ hoe.
Đêm hôm đó, ảnh đế bế Ngu Duyên đang nửa tỉnh nửa mê cùng với sứa mèo về nhà.
***
Ảnh đế Phó Chấp Tự mắc chứng rối loạn cảm xúc nhẹ, không thể diễn cảnh yêu đương. Nhưng vì đam mê diễn xuất, và để mở rộng tuyến vai và tìm cảm xúc cho nhân vật, anh nhận nuôi một “thế thân giả” có hoàn cảnh bi thảm, rồi gán cho người đó hình tượng “ánh trăng sáng” trong lòng mình, hằng ngày quan sát từng hành động của cậu.
Thế thân mà anh nghĩ: nhạy cảm, chịu đựng, lặng lẽ hy sinh.
Thế thân nhỏ của anh: rất thích làm nũng, dính người, ngủ phải được ôm, bệnh cần được dỗ, luôn được đằng chân lân đằng đầu, lại còn rất kén ăn.
Phó Chấp Tự: ?
Lưu ý:
Góc nhìn: Ngu Duyên | hỗ động: Phó Chấp Tự