“Please! Thanh Thanh!” Mila thực sự tốt lên rất nhiều, thanh quản từng bị tổn thương do điều trị bằng hoá chất, hiện giờ đã từ từ hồi phục, có thể phát ra âm thanh bình thường.
Mái tóc bà ấy từng rụng hết tóc vì xạ trị dần dần cũng mọc trở lại, bây giờ đã mọc thành một lớp hơi mỏng trên da đầu, làm nổi bật cơ thể gầy gò, bờ vai rộng lớn của bà ấy, trông giống như một tomboy.
Đó là một người tội nghiệp, một nữ bệnh nhân đáng thương. Mấy tháng qua, Lâm Bạch Thanh chăm sóc bà ấy cũng không nhiều, bà ấy vẫn đang được bác sĩ Lưu điều trị cho. Nhưng sau khi đến thành phố cảng, sẽ do Lâm Bạch Thanh phụ trách điều trị cho bà ấy.
Bà ấy đã uống quá nhiều thuốc đắng, thực sự không uống nổi nữa, muốn xin Lâm Bạch Thanh châm chước cho chút. Lâm Bạch Thanh cũng biết thuốc trung y rất đắng, biết châm cứu rất đau, nhưng vì chữa bệnh mà không còn cách nào.
Cô đỡ xe lăn của Mila Xe, nhẹ nhàng vỗ đùi của bà ấy, dịu dàng nói: “Xin hãy giúp chúng cháu nữa, chúng ta cùng nhau làm cho cô sống lâu hơn một chút, cháu hứa sẽ nhẹ nhàng khi châm cứu cho cô, có được không ạ?”
Thấy cảm xúc của bà rất sa sút, cô nói thêm: “Cô còn muốn ở bên con trai mình cho đến năm cậu ấy mười tám tuổi chứ? Cố gắng và kiên trì hơn chút nữa, nói không chừng chúng ta có thể kéo dài thời gian sống của cô đến hai năm, ba năm, hoặc cũng có lẽ là năm năm, để cô có thể chứng kiến con trai mình trưởng thành!”
Mila muốn sống, động lực duy nhất là đứa con trai còn nhỏ, bà ấy không muốn nó còn quá nhỏ mà đã mất mẹ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play