Ngao Vũ không hiểu, cao giọng nói: “Trung y chính là tinh hoa văn hóa của nước ta, chú lại không thèm quan tâm sao?”
Cố Bồi đặt tờ báo xuống, giải thích nói: “Công việc của chú bề bộn nhiều việc, nên không có nhiều thời gian để tập trung vào các ngành khác.”
“Thuốc sáng chế Trung Quốc của chúng ta đang bị các nước khác điên cuồng tranh giành đăng ký bản quyền sáng chế quốc tế, vậy mà chú cũng không tức giận sao?” Cố Ngao Vũ cao giọng nói.
Cố Bồi cũng có chút tức giận, dù sao công việc kỹ thuật chỉ chuyên về một môn, anh cũng không phải là dạng lòng đầy căm phẫn, thích mắng chửi người khác bất cứ lúc nào.
Vốn tưởng rằng đứa cháu trai lớn mới tới cũng không tệ, kết quả là tâm trạng lại không ổn định như vậy?
Hai người đối mặt nhau, gươm s.ú.n.g sẵn sàng, chỉ thiếu mỗi việc lao vào cãi nhau.
Thật ra Lâm Bạch Thanh cũng muốn để Cố Bồi nhanh chóng để ý đến trung y, cùng với địa vị của trung y ở quốc tế, bởi vì có rất nhiều điều, tập thể ra mặt sẽ tốt hơn là cá nhân, huống chi Cố Bồi cũng lớn lên ở phương Tây nên sẽ càng hiểu rõ về phương Tây hơn họ.
Nhưng không thể đối xử giống như Cố Ngao Vũ, một lời không hợp thì lập tức đặt xiềng xích đạo đức lên người người ta.
Tính tình của Cố Bồi rất tệ, nếu như tức giận thì lần sau có thể sẽ không tới.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play