Hán phương của nước N cùng với trung y của nước Hoa thực ra là cùng một loại, nhưng theo Hopkins, chủ biên của “NEJM” thì chúng hoàn toàn khác nhau.
Bởi vì một nhóm các ông lão Hán phương người nước N đã cho ông ấy uống mấy chén canh đắng lớn, suýt chút nữa đắng c.h.ế.t ông ấy rồi, nhưng cũng không trị khỏi bệnh.
Mà Lâm Bạch Thanh đại diện cho trung y nước Hoa, đầu tiên là xoa bóp ngón tay, sau đó là châm cứu, tiếp theo là cho ông ấy một liều thuốc bôi ngoài. Đương nhiên là ông ấy không biết rõ thành phần, nhưng theo lẽ thường ông ấy cảm thấy bôi thuốc sẽ an toàn hơn uống thuốc.
Hơn nữa, miếng thuốc dán mát lạnh, khi dán lên ông ấy liền cảm thấy răng giảm bớt đau hơn rất nhiều, càng khiến cho ông Hopkins càng tin thêm trung y của nước Hoa có hiệu quả tốt hơn.
Sau khi điều trị xong, ông ấy đã dành tất cả những lời khen ngợi có thể sử dụng trong đời để dành cho Lâm Bạch Thanh.
Thực ra Lâm Bạch Thanh có chút bất đắc dĩ, bởi vì đơn thuốc của Hashimoto Kuro kê đơn là đúng. Với lại Hopkins sau khi uống thuốc của ông ta đã đỡ hơn rất nhiều, sắp thấy có công hiệu rồi. Lâm Bạch Thanh chỉ làm tốt một số kỹ năng cơ bản dựa trên cơ sở trị liệu của Hashimoto Kuro, chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Nhưng cũng giống như Hashimoto Juichi muốn hái đào của trung y. Hôm nay Lâm Bạch Thanh cũng như thế, hái đào của nhà máy Hashimoto.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play