Cố Bồi đựng sữa bột, bình sữa và cả quần phòng trường hợp con bé tè ra quần phải thay trong cặp sách, vốn định tự đưa cho Paul nhưng Sở Sở lại nằng nặc muốn xách.
Con bé quá nhỏ, không xách được nhưng lại không cho Paul giúp. Đứa trẻ thì nhỏ, cặp sách thì to, con bé kéo lê từng tí một vào phòng, thỉnh thoảng còn phải dừng lại, dùng ánh mắt u oán nhìn mẹ một cái. Ánh mắt ấy như thể đang nói: “Mẹ nhất định phải tới đón con sớm sớm một xíu nhé!”
Đừng nói Cố Bồi yêu con gái như yêu tính mạng, khoảnh khắc cửa phòng Paul đóng lại, trái tim Lâm Bạch Thanh như tan chảy.
Hôm nay họ rất bận nên sau khi sắp xếp ổn thỏa cho con gái, hai vợ chồng đi xuống tầng.
Hai người họ bước vào thang máy, Trác Ngôn Quân cũng vào theo. Thấy con trai đóng cửa thang máy, bà ta lặng lẽ đứng bên cạnh con trai.
Do thang máy lúc nào cũng có người đi ra đi vào nên bà ta không nói gì. Đến khi tới tầng một, ra khỏi thang máy, bà ta rảo bước đuổi theo con trai, chưa mở lời đã rơi nước mắt, sau đó sụt sùi hồi lâu mới nói: “Pio, coi như Mum cầu xin con, vì Sở Sở, vì Thanh Thanh, đừng làm loạn nữa, về đi, được không?”
Tất nhiên Lâm Bạch Thanh không để ý đến bà ta, cô đã nhanh chân đi qua sảnh chính ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT