Paul cười lắc đầu, nói một câu tạm thời không cần, đặt đứa bé lên giường, quỳ trên mặt đất, sau đó hai người bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ. Thật ra Lâm Bạch Thanh chưa từng chơi đùa với con gái.
Trong tuần cô phải khám bệnh, còn phải dành thời gian điều chế thuốc, mà cuối tuần, cô cũng dùng để tổng hợp thuốc, nói là ở cùng Sở Sở nhưng thật ra đều là đứa nhỏ ở cùng cô. Bản thân cô không có tuổi thơ, cũng không biết nên chơi với trẻ con như thế nào.
Cố Bồi cũng vậy, chỉ biết chăm sóc đứa nhỏ, nhưng cũng không biết chơi đùa với con. Mà Paul lại rất giỏi chơi đùa với trẻ con, anh ấy cứ nhìn chằm chằm Sở Sở.
Sở Sở cũng tò mò về anh ấy, đầu tiên là sờ trán anh ấy, thấy anh ấy không phản đối, lập tức sờ mái tóc của anh ấy. Một người đàn ông lại thắt b.í.m tóc nhỏ, đứa nhỏ tò mò b.í.m tóc nhỏ kia nên muốn sờ một chút.
Hai đầu gối của Paul chạm đất, quỳ trên mặt đất, có vẻ rất ngoan ngoãn, hình tượng và khí chất này, giống như một con ch.ó săn lớn ngoan ngoãn. Sở Sở rất thích kiểu ngoan ngoãn và dịu dàng này, cô bé lấy hết can đảm, đi đến chạm vào b.í.m tóc của người ta.
Khi đứa nhỏ vừa chạm vào, Paul đột nhiên lắc đầu, miệng hét toáng lên, lao vào trong lòng của Sở Sở.
Sở Sở bị dọa nhảy dựng lên, suýt nữa thì khóc thành tiếng, nhưng chỉ cảm thấy mình bay lên, không lâu sau, lại thấy chú Hai nằm ở trên giường, còn cô bé lại bị anh ấy nâng lên thật cao, bay lên trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play