Cố Vệ Quốc đổ mồ hôi lạnh phía sau lưng, tóc thì dựng đứng, sau khi đẩy Cố Bồi ra thì lập tức trốn tránh.
Cố Vệ Quân tội nghiệp ném cát về phía người anh họ của mình nhưng lại không trúng, mà lại trúng vào mặt chú nhỏ của mình.
Cố Bồi đang mặc một chiếc áo phông cộc tay màu xanh lục của quân đội lại dễ bẩn, nhưng làn da của anh rất trắng, thậm chí khi so với phụ nữ còn mịn màng hơn, lúc anh đến nhà của Vệ Quân còn đến nhà tắm để tắm rửa, tắm xong thay quần áo mới nhưng vẫn không có cảm giác sạch sẽ.
Khi bị hất cát lên mặt, từng hạt từng hạt đều rất rõ, rõ đến nỗi có thể nhìn thấy được.
Ngay khi bị ném trúng, ngay lúc đó nét mặt của anh đột nhiên trở nên dữ tợn, trong mắt lộ ra vẻ hung ác.
Bức tường vốn đã rất yếu ớt rồi, nhưng ngay khi Cố Vệ Quân muốn xin lỗi thì một nửa bức tường đã hoàn toàn bị sụp đổ.
Hai đứa cháu lớn nhìn chằm chằm vào bức tường sân mục nát đang sụp đổ mà không nói ra lời.
Cuối cùng thì Cố Vệ Quốc xảo quyệt chỉ tay vào Vệ Quân: “Chú nhỏ, là em ấy làm, tất cả đều là do em ấy làm.”
Cố Vệ Quân cũng rất thành thật nhưng không phải đồ ngu, nên đương nhiên cũng muốn tố cáo: “Là anh ấy bảo cháu làm vậy.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT