Sở Sở và Tiểu Nhã vốn đang chơi ở bên ngoài, trông thấy ông cụ Sở Xuân Đình đến bèn đi vào nhà.
Tiểu Nhã vẫn chưa chung sống gần gũi với ông nội, ít thấy ông ta uống say nằm ở đó ngủ ngon lành, còn mang theo tiếng ngáy, cô bé tò mò hai hàng lông mày dài rủ xuống của ông nội nên túm lấy nó.
Sở Sở đi qua ngửi hết chỗ này đến chỗ kia, thấy giấy kiểm tra chất lượng trong tay mẹ thì đến gần ngửi nó.
Lâm Bạch Thanh đưa tờ giấy đến, nhỏ nhẹ hỏi con gái: “Ngửi được gì rồi con?”
Đừng thấy tờ giấy nhỏ thế này, nhưng thành phần trong đó là số lượng lớn xylene và formaldehyde, đó đều là hóa chất cực độc, mùi cũng rất nồng, Sở Sở đến gần ngửi một lát rồi bĩu môi ọe một tiếng, cô bé suýt nôn.
Đây là một mùi rất mới lạ nhưng cũng rất thối, Sở Sở không thích nên đẩy nó ra.
Lâm Bạch Thanh đặc biệt tìm giấy vệ sinh quấn nó lại, vò thành cục quăng vào thùng rác trong sân, rồi mới nói với con gái: “Thứ đồ có mùi đó đều là đồ có độc, bé cưng ngửi nhiều sẽ mù mắt, còn có thể mắc bệnh bạch cầu nữa, nếu ngửi thấy mùi như thế phải tránh xa, biết chưa con?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT