Khi trông thấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của con gái đang khéo léo bắt lấy tằm con, nhẹ nhàng đặt nó sang một bên, sau đó nhặt một cục phân tằm to bằng hạt gạo lên cả người Cố Bồi đã nổi hết da gà rồi, nhưng còn có chuyện khiến anh khó chịu hơn.
Sở Thanh Đồ cũng thấy cháu gái mình lại đang âm thầm giấu đồ. Ông ấy bắt lấy cánh tay nhỏ đang trộm phân tằm, nhẹ nhàng nói: “Không được lặng lẽ trộm phân tằm nữa nha, ông ngoại cố ý nuôi tằm là để lấy phân tằm, cũng là cho Sở Sở dùng đó.”
Sở Sở ngoan ngoãn đồng ý: “Vâng ạ.” Nhưng vẫn cố chấp: “Muốn.”
Khác với phân gà hay sâu, con bé chỉ lấy một lần, chơi một lần, chơi xong là vứt, không chơi nữa, con bé đã liên tục nghịch phân tằm được một thời gian. Sở Sở nhặt ra hai hạt rồi đưa cho cha, nhờ cha giữ giùm mình.
Sau khi biết thứ này là phân tằm, Cố Bồi nhận lấy đồ từ tay con gái mà mặt tái mét. Người lớn ấy à, chẳng riêng gì Cố Bồi mà đến cả Sở Thanh Đồ cũng không thể hiểu hết suy nghĩ của trẻ con, vậy nên không ai biết rốt cuộc tại sao đứa nhỏ này lại cố chấp muốn đem ít phân tằm về nhà như vậy.
Nói đến phân tằm, Sở Thanh Đồ cũng có chuyện cần bàn với con gái.
Ông ấy xoay người đi ra ngoài, mang một tấm phên nhỏ vào, nói với con gái: “Cha đã xem thử tàm sa ở Linh Đan Đường, tuy không có tạp chất nhưng lại không phân chia rõ ràng từ tuổi một đến tuổi cuối, dùng để uống thì vẫn được, còn dùng để bôi thì hiệu quả không cao lắm. Cha đã cố ý nhặt phân của tằm tuổi hai ra, hàm lượng K, Ca, Mg và các nguyên tố đa lượng khác trong đó cao nhất, dùng ngoài cũng có hiệu quả nhất. Cha thấy thỉnh thoảng Sở Sở lại bị đau mắt đỏ, đừng suốt ngày cho con bé ăn mướp đắng, hoàng liên nữa, lấy cái này làm gối đầu đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT