Cô nhóc nghiên ngã nhào vào lòng ông ngoại, tủi tủi nói: “Đừng… đánh.”
Sở Thanh Đồ vỗ về dỗ dành đứa trẻ, kiên nhẫn đáp: “Ông ngoại chỉ nói suông mà thôi, ông ngoại không đánh cháu thật đâu.” Sau đó ông ấy lại hỏi Sở Sở: “Tối nay cháu có muốn ăn cơm với ông ngoại không?”
Sở Sở l.i.ế.m nước bọt ở khóe miệng, sau đó cố gắng gật đầu: “Dạ!”
“Đi thôi, chúng ta gọi điện thoại cho mẹ, bảo mẹ cháu ăn cơm xong rồi hãy đến đón cháu.” Sở Thanh Đồ ôm lấy đứa bé.
Nhắc đến cơm con trai nấu, bỗng nhiên Sở Xuân Đình nuốt nước bọt.
Vì là con Cả nên sau khi mẹ qua đời, Sở Thanh Đồ đã quán xuyến bữa cơm cho gia đình, miệng lưỡi ông ấy nhạy bén, lại thích nấu nướng, ngay cả khi chỉ có một đĩa rau xanh thì ông ấy cũng có thể nấu ra hương vị ngọt ngào ngon miệng không giống mọi người.
Ông ấy còn có một món sở trường là tôm hấp trứng, chỉ là một quả trứng kèm theo mấy con tôm bóc vỏ, sau đó lại thêm một ít mỡ heo, nước tương, kể từ khi con trai rời đi, mấy năm nay Sở Xuân Đình cũng đã thay đổi rất nhiều bảo mẫu, nhưng ông cụ chưa bao giờ được ăn món tôm hấp trứng có hương vị thơm ngon như con trai làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play