Pete lớn lên ở nước M. Anh ta cũng ít có sự đồng cảm với Đại Lục, cũng không biết gì về Hashimoto nên mới nói như thế, tuy quan điểm của anh ta có thể thay đổi và cư xử như đạo đức giả nhưng anh ta vẫn rất thẳng thắn, Lâm Bạch Thanh rất ngưỡng mộ vì điều đó, sự giáo dục của Cố Khắc không tệ chút nào, ít nhất thì Pete và Cố Bồi đều rất ưu tú.
Ngày mai anh Hai Paul đến đây, còn ngày mốt thì anh Ba Plok sẽ đến.
Ngoài ra cô cũng cảm thấy hứng thú với hai người đó.
Trong tiềm thức, cô cảm thấy bọn họ ưu tú hơn cả Cố Vệ Quân hay anh em nhà Cố Ngao. Tất nhiên nếu nói chuyện này với Sở Xuân Đình thì cũng không có ý nghĩa gì.
Trong đầu ông cụ, chỉ cần là con cháu của Viêm Hoàng, lòng yêu nước đã khắc sâu vào trong DNA, đừng nói là Pete, trong mắt ông cụ thì hai người đó cũng không có chỗ đứng.
Tuy nhiên, Linh Đan Đường thuộc về Cố Minh, Lâm Bạch Thanh chỉ phát triển và điều hành nó theo tâm nguyện của thầy. Dựa trên tình cảm của cô với thầy, nếu bọn họ có bàn bạc thì cũng không bàn với Sở Xuân Đình.
Khoan đã, ông cụ một mực đòi bắt đứa trẻ đi, bây giờ ông lại đến đây, còn con của cô thì sao? Ông cụ sẽ không để hai bảo mẫu ở độ tuổi năm mươi giúp cô chăm sóc bọn trẻ. Cô rửa tay sạch sẽ ở lầu một, Lâm Bạch Thanh xoay người hỏi: “Sở Sở của nhà cháu đâu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT