Nhưng đó là ở quá khứ, khi tây y còn chưa có sức ảnh hưởng đến trung y, trong thời đại các nước khác không thể cướp đi trung y, các bác sĩ phải giữ kín một số kỹ thuật và thủ thuật bí mật để đảm bảo rằng chén cơm manh áo sẽ không bị lấy đi.
Và mười năm sau, khi nước N và nước H lần lượt đăng ký bằng sáng chế cho các đơn thuốc, y học Trung Quốc đã nghĩ đến việc xuất bản các đơn thuốc và đăng ký bằng sáng chế, nhưng đến lúc đó thì đã quá muộn.
Pete cho rằng Lâm Bạch Thanh cũng muốn che giấu điều gì đó nên định không đọc, nhưng Lâm Bạch Thanh đã xé đơn thuốc ra và đưa trước mặt ông ta: “Nghe nói ông đã nghiên cứu sâu về trung y, ông nên xem đơn thuốc trước, nếu thấy không có gì thì bảo trợ lý đi lấy thuốc là được.
Pete nhận lấy đơn thuốc, anh ta chỉ thấy trên đó viết 30 gram xích tiểu đậu, 30 gram rễ cây héo, 30 gram cây bối mẫu, 0.1 khắc (*) tảng băng lớn, 500 gram phục long can.
1 khắc (*) = 0.16 gram
Anh ta nhìn đơn thuốc, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy khó chịu.
Khi vừa đến đây, anh ta đã chứng kiến sự phát triển của Đông Hải, cảm thấy an ninh trật tự công cộng tốt hơn cả Washington, lại nhìn qua Linh Đan Đường, bên ngoài trang trí theo phong cách cổ xưa vừa nghiêm nghị cũng vừa thanh lịch, bỗng tình yêu quê hương của một kẻ xa quê biến mất ngay lập tức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT