Nửa đêm Sở Sở phải uống sữa, còn phải đi tiểu một lần, mọi chuyện này đều do anh lo hết chứ không phải cô.
Bảo anh để vợ mình một mình chăm sóc con nửa tháng trời, cô lại không đành lòng làm phiền bảo mẫu nên chuyện cho con bú, cho con đi vệ sinh đều tự làm hết, Cố Bồi cảm thấy như vậy không ổn nên mới thu dọn quần áo đi cùng.
Nhưng Lâm Bạch Thanh lại ngăn anh lại: “Không được, ông cụ đã đặc biệt dặn dò không cho anh qua đó.”
Cố Bồi sững sờ hỏi ngược lại: “Tại sao chứ?” Sau đó anh nói tiếp: “Anh đang dạy Sở Sở cầm muỗng ăn cơm, nếu như đi thì xem như gián đoạn việc dạy, hơn nữa người già rất dễ tạo thành thói quen lúc ăn phải có người đút của trẻ con, như vậy không tốt.”
Đút cơm cho trẻ nhỏ, đáp ứng đủ các loại yêu cầu một cách vô điều kiện của chúng, trong mắt người trẻ như vậy là không đúng. Nhưng nó lại là niềm vui của những người lớn tuổi.
Sở Xuân Đình sợ Cố Bồi đến đó sẽ tước đi niềm vui của ông ta nên mới cố ý đưa ra điều kiện không cho phép anh đi cùng. Cố Bồi không hài lòng thì có thể làm được gì, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn vợ mình rời đi thôi!
Phàm là những người làm nên chuyện lớn thì bắt buộc phải có sự quyết đoán và lòng dạ riêng, còn ông Lý là một người rất có sức hút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT