Nói tới sữa bột thì Lâm Bạch Thanh lại đau lòng, vì khoảng thời gian nào đó trong tương lai, cô sẽ tiếp nhận chữa trị cho rất nhiều trẻ em vì sữa bột chất lượng kém mà hỏng quả thận, một đứa bé đang khỏe mạnh, lại bị hủy cả cuộc đời vì sữa bột.
Mà các doanh nghiệp nhà nước quy mô nhỏ cấp địa phương nhưng có lương tâm như thương hiệu sữa Kim Ngưu và kẹo sữa WoWo, họ cũng như Linh Đan Đường kiếp trước, không chạy theo cơ hội tốt được chính phủ hỗ trợ, cũng không đủ tiền để làm quảng cáo nên bị đào thải trong thị trường cạnh tranh, thế là bị xóa bỏ, con đường cuối cùng là bị thu mua.
Trái lại doanh nghiệp tư nhân cắt xén nguyên vật liệu, làm hàng giả, lợi nhuận cao lại sống sót, kiếm được bộn tiền.
Đúng lúc này Cố Bồi lại nói: “Đúng rồi, thông tin tình báo gửi đến, đã đào được xác người đó rồi, chắc sẽ nhanh chóng đưa đến bệnh viện quân y để làm giám định sinh vật học, đến lúc ấy anh sẽ đích thân đi xem khám nghiệm tử thi.”
Tuy anh không nói rõ, nhưng Lâm Bạch Thanh biết người anh nói là Trương Tử Cường. Mà nếu nói về Trương Tử Cường thì phải nói đến chiếc đồng hồ vàng bốn trăm đồng kia.
Lâm Bạch Thanh không thiếu chút tiền lẻ đó, bởi vì Liễu Liên Chi, Sở Xuân Đình và Thẩm Khánh Nghi luôn nhét tiền cho cô bằng mọi cách, tiền tiêu vặt của cô đã là một kho vàng không nhỏ rồi.
Mà một khi giao nộp chiếc đồng hồ bốn trăm đồng kia, nó sẽ được đưa về thành phố cảng, về đến tay doanh nhân giàu có. Nhưng doanh nhân giàu có làm mất đồng hồ lúc trước cũng đã lấy được tám chục triệu Hồng Kông tiền bồi thường rồi, không còn bất cứ tổn thất nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT