Trước hết nói về Sở Thanh Đồ, lúc nghe từng chữ ông cụ nói rằng ông ta sai, ông ấy vô cùng kinh ngạc. Bởi vì trong trí nhớ của ông ấy, ông cụ ích kỷ biện hộ, không từ thủ đoạn và thường xem đó là vinh quang. Mà ông ấy c.h.ế.t thì người cha già nên vui mừng mới đúng.
Nhưng vậy mà ông ta cũng biết đau buồn?
Tận tai nghe ông cụ nói áy náy với mình, khoảnh khắc ấy Sở Thanh Tập dâng trào lòng trắc ẩn, cuối cùng thì người cha ruột cách biệt hai mươi năm trời đã có một phần hổ thẹn bởi không từ mà biệt.
Nhưng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, sự lương thiện của ông ta luôn không vượt quá ba phút.
Hơn nữa ông ta còn bảo thủ, ích kỷ, mãi mãi chỉ biết nghĩ cho bản thân nên ông ta thà gọi xe cứu hỏa đến chứ cũng phải châm lửa cháy phừng phừng, ông ta sẽ không nghĩ rằng trong Tiết Hàn Y, lúc cả thành phố hỏa hoạn khắp nơi, hành vi cố ý phóng hỏa của ông ta sẽ tạo thành áp lực nhiệm vụ to lớn cho đội cứu hỏa.
Cũng sẽ không nghĩ rằng lỡ như ông ta đẩy Liễu Liên Chi ngã bị thương sẽ có hậu quả gì.
Sở Thanh Tập vốn muốn thừa nhận lỗi lầm này cho ông cụ, ai ngờ khi trùng phùng sau cách biệt, cha con mới gặp mặt đã động thủ. Giả c.h.ế.t hai mươi năm, quay về một chuyến, Sở Thanh Đồ không hề muốn trốn tránh, đương nhiên ông ấy đã nghĩ kỹ rồi mới muốn đối mặt với ông cụ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT