Ai ngờ gã vừa vung tay lên, “lão nhà quê” chỉ cần giơ nhẹ tay lên đã hất được tay gã ra. Sở Thanh Đồ không muốn dây dưa nên chỉ ngăn người kia lại, ông đeo cặp sách định xuống xe.
Nhưng tên tài xế lại nổi cơn điên, gã thắt chặt dây an toàn, chạm vào cái cặp màu xanh lá cây rồi tự nhủ trong lòng, tôi dứt khoát giật cái cặp của ông rồi đạp ga chạy luôn, dù sao xe tôi là xe không có biển số, để xem ông đi đâu tìm tôi đây.
Nhưng gã vừa mới chạm đến cái cặp, Sở Thanh Đồ đột nhiên dùng tay trái vặn một cái, thậm chí gã tài xế còn chưa kịp thấy động tác của ông ấy, gã chỉ cảm thấy dây cái cặp quấn quanh cổ hắn rồi siết chặt, trong nháy mắt, gã đã kêu lên oai oái.
Cái “lão nhà quê” tóc trắng này cũng có bản lĩnh đấy, cũng biết đánh nhau sao?
Mà ngay lúc tài xế cho rằng mình sẽ bị bóp cổ chết, Sở Thanh Đồ thu tay lại, ông ấy cười nói: “Người anh em à, thật xin lỗi.”
Sau khi ông ấy đi xa rồi, mãi hồi lâu gã tài xế mới có phản ứng một cách yếu ớt lại, ông ấy biết võ. Gã tài xế thấy hết sức ngạc nhiên, gã thầm nghĩ sao ông già tóc trắng này lại biết võ công?
Trở lại Lâm Bạch Thanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT