Cho dù đứa trẻ còn nhỏ thế nào thì nó vẫn là một con người, đầu tiên Lâm Bạch Thanh giới thiệu cho Sở Sở bà ngoại của con bé, sau đó cô trịnh trọng hỏi cô bé có muốn bà ngoại ôm hay không, cô kiên nhẫn dỗ dành đến khi đứa nhỏ chịu vươn tay ra tỏ ý muốn được bà ngoại ôm vào lòng, lúc này Lâm Bạch Thanh mới giao đứa nhỏ cho Thẩm Khánh Nghi.
Sau khi nhận lấy đứa trẻ, Thẩm Khánh Nghi ôm lấy cháu gái rồi nói: “Cố Bồi ở trên lầu, nó có thể phiên dịch cho con, con mau đi khám bệnh đi.”
Kỳ thật nếu là người khác ôm mà Lâm Bạch Thanh phải đi, Sở Sở sẽ không vui, dù sao con bé vẫn là trẻ con, tuy chưa biết nói chuyện và sẽ không cản lại nhưng con bé sẽ cụp cái miệng nhỏ nhắn của mình, hai mắt đẫm lệ nhìn mẹ rời đi để cho cô biết, khi cô rời đi, con bé khổ sở biết bao.
Chắc là vì có quan hệ huyết thống nên con bé và Thẩm Khánh Nghi khá thân thiết, bây giờ con bé đang ghé vào trên cổ Thẩm Khánh Nghi ngửi ngửi.
Khi Lâm Bạch Thanh vào phòng bệnh và nhìn thấy bệnh nhân, chợt lòng cô chùng lại một chút.
Bệnh nhân Mila có lẽ chỉ mới ngoài bốn mươi tuổi, bởi vì phải xạ trị nên tóc đã rụng hết, bà ấy nằm trên giường bệnh, thoạt nhìn cao chừng một mét tám, có lẽ bà ấy cũng khá to cao nhưng vì căn bệnh quái ác mà bây giờ bà ấy gầy như que củi.
Còn cha bà ấy, Louis và anh họ bà ấy Saruman, sở dĩ họ cảm thấy hứng thú với trung y vì lúc đó cô đã chữa khỏi bệnh hắc lào vùng kín nam cho Saruman bằng việc châm cứu nhưng họ vẫn thấy bài xích trung y.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT