Tiểu Thanh cũng hỏi: “Bệnh viện nói không biết, hỏi quân khu quân khu cũng nói không biết, rốt cuộc anh chị đã xảy ra chuyện gì?”
Sở Xuân Đình cũng ở đó nhưng ông cụ không nói gì.
Dù sao Sở Sở còn nhỏ, trong trí nhớ của cô bé mẹ vẫn luôn thơm tho, bây giờ đã trở nên hôi hám, mặt mũi cũng bẩn thỉu, có lẽ cô nhóc không nhận ra mẹ mình, cô bé không thèm liếc nhìn mẹ mình một cái.
Nhưng ngay khi Lâm Bạch Thanh nghĩ rằng con gái không nhận ra mình, cô thu dọn quần áo và chuẩn bị đi giặt, đột nhiên cô thấy hai hàng nước trào ra từ đôi mắt của cô nhóc, hai mắt đẫm lệ nhìn cô chằm chằm, mà chờ lúc cô mang quần áo ra ngoài, cô nhóc cũng oa lên một tiếng, khóc rống lên.
Kể từ khi được sinh ra, đây là lần đầu tiên Sở Sở khóc thảm thiết như vậy.
Mãi cho đến khi bế cô nhóc đến phòng tắm, cô đổ đầy nước vào bồn tắm nhỏ của cô, hai người tắm với nhau, cô vắt hết sữa cũ đi và cho cho cô nhóc b.ú ít sữa thì cô nhóc mới ngừng thút thít.
Liễu Liên Chi và Sở Xuân Đình thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play