Đi ở bến cảng, theo lý thì trời tháng 10 không lạnh.
Nhưng hôm nay hôm nay gió thổi rét thấu xương, trong không trung có những hạt mưa bay lẻ tẻ, vừa ẩm vừa ướt, cái lạnh cắt da cắt thịt. Thật ra hôm qua Cố Bồi đã nói, anh phải nghĩ cách cho nổ tung du thuyền.
Nhưng lúc đó Lâm Bạch Thanh cho rằng anh cũng có ý nghĩ viển vông như Tiết Sưởng, sắp mắc sai lầm. Nhưng vì Tiết Sưởng cũng không biết nó là gì thì chắc chắn không phải. Đối với một bác sĩ như Cố Bồi, anh có thể tạo ra thứ gì có thể làm nổ tung du thuyền.
Cô thành thật nói: “Cháu cũng không biết.”
Tiết Sưởng nói: “Cháu là vợ nó, mạng người là chuyện quan trọng, nó không nói với chú thì phải nói với cháu, nó muốn tự mình lên tàu, nhỡ có chuyện gì xảy ra, tất cả chúng ta đều phải chết, nó không nói cho cháu sao?”
Đột nhiên Lâm Bạch Thanh dừng lại, lúc này cô mới nhận ra chắc chắn Cố Bồi đã làm thứ gì đó, mà thứ đó nhất định phải do anh mang lên thuyền, hơn nữa đó là một thứ đặc biệt nguy hiểm, có khả năng khiến anh mất mạng.
Thấy Cố Bồi đi tới, cô vội vàng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT