Nói ra thì cũng trùng hợp, từ mấy lời ẩn ý mà Tiết Sưởng tiết lộ thì Lâm Bạch Thanh cũng đoán được ít nhiều, Sở Thanh Đồ chẳng những còn sống mà có lẽ còn làm về nghiên cứu khoa học, lĩnh vực cũng có nhiều điểm tương đồng với Cố Bồi, vì chắc anh cũng làm về hóa sinh.
Nếu tìm được cha, không nói đến việc có thể giải mã biệt danh của ông ấy, nhưng cô sẽ có một người mẹ làm giám sát viên ở CIBA, một người cha làm nghiên cứu hóa sinh ở căn cứ binh đoàn, và cả một người bà ngoại nghiên cứu về các thiết bị y tế. Tuy công việc của họ khác nhau nhưng đều làm về lĩnh vực y tế.
Cố Bồi nghe xong thì như thể bị sét đánh: “Cha em còn sống ư?”
“Theo lời của Tiết Sưởng thì có lẽ ông ấy làm ở binh đoàn, chưa từng đổi chỗ trong suốt hai mươi năm.” Lâm Bạch Thanh nói.
Cố Bồi cầm chìa khóa rồi thay quần áo, lúc này đang nhìn con gái, thấy vợ nói một hồi lâu thì chíu mày: “Anh nhớ trên tài liệu của Sở Thanh Đồ ghi ngành ông ấy học là nghiên cứu lịch sử, khoa học xã hội, ông ấy là sinh viên ngành khoa học xã hội mà.”
Nghe thì rất vô lý vì trước kia cha cô là một quản lý nhỏ ở thư viện lịch sử, là một sinh viên ngành khoa học xã hội, nhưng sau khi vào bộ đội thì ông ấy lại đi nghiên cứu hóa sinh, đó là hai ngành nghề hoàn toàn khác nhau.
Tuy nhiên, nếu xét từ cuộc sống và sở thích của Sở Thanh Đồ thì việc này lại hợp tình hợp lý, bởi Khương Vân Uyển: mẹ ông ấy là một bác sĩ trung y cực kỳ có thiên phú nên ông ấy cũng có khứu giác và vị giác hơn người, vô cùng nhạy cảm, hơn nữa sở thích của ông ấy trước nay vẫn là ngành Hóa sinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT