Thấy Lâm Bạch Thanh nôn nóng đến mức trợn mắt trắng, ông ấy lại an ủi cô: “Chú biết cháu nôn nóng, hoàn thành nhiệm vụ này bọn chú sẽ trở về, chú sẽ mua vé máy bay bay về.”
“Chú đến đây không phải để làm liệt sĩ, nếu chú hy sinh ở đây thì phải làm sao, ai giúp cháu tìm cha?” Lâm Bạch Thanh hỏi ông ấy.
Ông ấy vừa tới đã nhắc đến chuyện muốn nhận cô làm con gái nuôi, còn liên tục hứa hẹn, nói mình sắp trở thành liệt sĩ. Giờ ông ấy lại luôn miệng hứa sau khi quay về sẽ lập tức đi tìm Sở Thanh Đồ, còn lâu Lâm Bạch Thanh mới tin ông ấy.
Nói đến mối duyên này cũng phải gọi là thần kỳ.
Thực ra Tiết Sưởng thấy rất áy náy trong lòng, lúc trước ông nghe theo lời đề xuất của các cảnh sát trong Cục thành phố mới đến Linh Đan Đường khám bệnh. Nếu Lâm Bạch Thanh không luôn miệng nói mình là con liệt sĩ, ông ấy không đánh một trận với Cố Bồi thì sẽ không cố ý đi điều tra hồ sơ của Sở Thanh Đồ.
Sau khi điều tra xong, ông ấy còn từng mượn cơ hội tới căn cứ làm việc, cố ý hỏi Sở Thanh Đồ. Tin tức lúc đó nhận được là, Sở Thanh Đồ nói vợ và con gái ông ấy đã qua đời từ lâu rồi, ông ấy không còn bất cứ người thân nào ở ngoài nữa, vậy nên Tiết Sưởng mới một mực cho rằng Lâm Bạch Thanh mạo danh thân nhân liệt sĩ.
Vốn dĩ chuyện mạo danh thân nhân liệt sĩ phải tố cáo với cấp trên để điều tra kỹ càng, nhưng vì cảm ơn Lâm Bạch Thanh đã chữa khỏi bệnh gout cho ông ấy, lại nghĩ làm ăn ở vùng duyên hải cũng khó khăn nên giấu chuyện này đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play