Chớp mắt đã được ba tháng, cũng nên nói cho bọn họ biết chuyện mang thai rồi. Đương nhiên không thể nói suông, chỉ gọi cuộc điện thoại nói là xong chuyện.
Bệnh viện tư nhân có thể về tay Lâm Bạch Thanh, tuy là do cấp trên của mẹ ở Bộ Y tế khen ngợi cô nhưng cả nước ai cũng sẽ cạnh tranh vỡ đầu cho phòng khám của mình. Nếu Linh Đan Đường có thể chọn miễn phí một cái thì sẽ không thể không có sự tham gia của Sở Xuân Đình.
Bộ phận ở dưới Cung tiêu xã đã được đúc khuôn xong. Liễu Liên Chi không những muốn bán căn nhà ở thành phố cảng mà còn muốn bán đi mấy đồ sứ mà bà ấy có để xoay xở tiền xây nhà. Mà ngay từ đầu tòa nhà đấy được xây dựng theo tiêu chuẩn của bệnh viện. Hai người lớn tuổi mà Lâm Bạch Thanh chưa từng thấy mặt ở đời trước đã bôn ba vì sự nghiệp trung y của cô, phải tự tay làm bữa cơm cho họ, nói cho bọn họ nghe về chuyện này mới được.
Đương nhiên phải sắp xếp một ngày rảnh rỗi ra trước đã.
Ngay lúc Lâm Bạch Thanh đang bàn bạc với Tiểu Thanh, bỗng dưng nghe một tiếng két vang lên ngoài cửa, đó là tiếng phanh gấp do lốp xe ma sát với mặt đường, sau đó là tiếng đóng cửa xe vô cùng mạnh bạo và dữ dội.
Tiểu Thanh nhìn chị gái: “Sợ không có người khám gấp à? Ai lại lái xe vội vậy chứ?”
Lâm Bạch Thanh đứng bật dậy, thuận miệng nói: “Nếu nói lái xe vững thì phải là anh rể của em đấy.” Ở bên nhau lâu như vậy, cô chưa bao giờ thấy Cố Bồi phanh gấp như thế, đóng cửa xe mạnh như vậy. Thế nên cô còn nghĩ hẳn là do có bệnh nhân có bệnh cấp tính nên mới phanh xe gấp như thế. Vậy mà khi đứng dậy, cô chỉ thấy vẻ mặt chồng mình trắng bệch, hấp tấp xuống xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT