Bác sĩ Tiểu Vương cúi đầu nhìn: “Người trên báo là ai vậy, đó là người vợ của bác sĩ Cố đúng không, bác sĩ Tiểu Lâm sao?”
Trương Nhu Giai cũng cúi đầu xuống, cô ta chỉ nhìn thấy một nửa khuôn mặt của Lâm Bạch Thanh trên tờ báo, nửa còn lại bị cô ta giẫm dưới chân.
“Wow, cô ấy xuất hiện trên báo quân đội à, sao cô ấy lại được lên tờ báo vậy!” Bác sĩ Tiểu Vương nhìn thấy thế thì cảm thấy có gì đó không đúng: “Bác sĩ Trương, cô ấy không phải là bạn học của cô à, sao cô lại giẫm lên ảnh của cô ấy chứ?”
Trương Nhu Giai đá tờ báo ra chỗ khác, cô ta nhướng mày: “Sàn nhà gì mà bẩn quá vậy, sao cô không đi quét dọn thế?”
“Chính cô là người đá tờ báo, cô nên đi quét dọn mới phải đó?” Bác sĩ Tiểu Vương gào lên.
Trương Nhu Giai bỏ sổ ghi chép và hồ sơ bệnh án vào túi xách, vừa đi vừa nói: “Trọng trung tâm điều dưỡng còn một số cán bộ kỳ cựu đang đợi tôi bắt mạch, nếu tôi đến đó trễ không thể bắt mạch thì cô có đền được không?”
Bác sĩ Tiểu Vương làm việc chung phòng với Trương Nhu Giai, vì thế sao cô không biết tính nết xấu xa của cô ta chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT