Điều này làm Saruman vừa cảm thấy bối rối vừa có chút… Dù sao ông ta cũng là người độc thân đi công tác, điều này dễ khiến ông ta hiểu lầm, ông ta nghĩ có lẽ sau khi Thẩm Khánh Nghi từ chối ông ta tám năm trước, cuối cùng bà ấy cũng đã đổi ý và muốn tiến xa với ông ta hơn.
Hơn nữa, Thẩm Khánh Nghi cứ nhìn ông ta. Tại thời điểm này, Saruman cảm thấy rốt cuộc mình cũng đã tràn đầy vẻ nam tính quyến rũ.
Chỉ tiếc cơ thể của ông ta đang có vấn đề, với lại theo kinh nghiệm của ông ta, khi phụ nữ phát hiện ông ta có vấn đề về phương diện kia, cơ bản bọn họ đều nổi giận, la hét hoặc là bỏ chạy trối chết, thậm chí có người còn báo cả cảnh sát.
Bởi vì trong mắt họ, bệnh của ông ta chỉ có một khả năng, đó là, bệnh tình dục! Vì vậy trong những năm qua vì lý do sức khỏe, ông ta vẫn luôn độc thân.
Tất nhiên ngay cả khi cơ thể có vấn đề, là một người đàn ông trưởng thành, ông ta vẫn chấp nhận sự tán tỉnh của một người phụ nữ. Ông ta hỏi Thầm Khánh Nghi: “Thẩm, chị có muốn uống gì không?”
“Cà phê, cảm ơn!” Thẩm Khánh Nghi nói.
Saruman không biết nhiều về Thẩm Khánh Nghi, ông ta chỉ biết bà ấy là người châu Á chứ không biết bà ấy đến từ nước nào. Sau khi đến nước Hoa, ông ta thấy bà ấy nói chuyện trôi chảy bằng tiếng Trung với người phục vụ nên bây giờ ông ta có thể chắc chắn Thẩm Khánh Nghi đến từ nước Hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT