Thịt mỡ sắp tới tay rồi lại bị Lâm Bạch Thanh phá nát, cô ấy đã tức muốn hộc m.á.u rồi. Mà cô ấy nhận cha nuôi, quan hệ với cha nuôi thì sao, chẳng lẽ Lâm Bạch Thanh không có?
Vậy Sở Xuân Đình là gì, quan hệ giữa Lâm Bạch Thanh và ông ta còn thân mật hơn nữa kìa?
Nghĩ vậy, Trương Nhu Giai cười nói: “Giáo sư Liễu, tôi với Lâm Bạch Thanh cũng là kẻ tám lạng người nửa cân thôi. Bà nói tôi nhận cha nuôi là sai, vậy Lâm Bạch Thanh và ông cụ Sở Xuân Đình và bà thì sao, hành vi rất thân mật còn gì, vậy thì càng sai rồi phải không?”
Cô ấy nói tiếp: “Chuyện số hiệu quân đội cấp cũng là do bà nói với cô ấy phải không, quan hệ giữa bà và cô ấy có khác gì quan hệ giữa tôi và cha nuôi à?”
Liễu Liên Chi tức giận đứng dậy nói: “Đương nhiên là khác rồi, Lâm Bạch Thanh là cháu ngoại gái của tôi, là cháu gái ruột của Sở Xuân Đình. Cháu ngoại gái của tôi chưa bao giờ vào phòng tôi lúc nửa đêm, cô là một cô gái mà nửa đêm lén lút vào phòng cán bộ già, không xấu hổ thì thôi, còn làm như mình lắm là sao đây?”
Ở đầu dây bên kia, Trương Nhu Giai như bị sét đánh, trợn mắt há mồm.
Gì, cháu ngoại gái ruột?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT