Còn Lâm Bạch Thanh tới nhà họ Liễu ở nhà máy Đông Hải, cũng diễn một vở kịch như vừa rồi.
Con nuôi không thể so với con ruột. Tết nhất, nhà người khác rất đông vui, con cháu đầy đàn, mà Liễu Liên Chi cũng không quá thân với Tiểu Mã Giai, hơn nữa bà ấy thương nhớ con gái nên trong lòng cũng không thoải mái.
Mãi đến trước giờ cơm chiều, nhìn thấy cháu gái ruột tới, bà ấy bỗng nhiên thấy vui vẻ. Nhưng vẫn trách cô mấy câu, hỏi cô tại sao không ở yên trong nhà họ Sở.
Lúc này tự Lâm Bạch Thanh nói: “Ông nội cháu bắt cháu tới chơi với bà đấy, sao nào, bà cũng không cần cháu luôn à?”
Liễu Liên Chi ngạc nhiên: “Thật à?”
Lâm Bạch Thanh nhân cơ hội này nói: “Có gì mà thật hay giả chứ. Ông nội cháu đã nhận ra sai lầm của mình rồi, còn nói qua mấy ngày nữa sẽ trả lại mấy món đồ bà yêu thích nhất cho bà đấy.”
Thật ra thì nói trước cũng phải nói sau, lúc trước việc Sở Xuân Đình lấy những món đồ đó cũng không hẳn là sai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT