Cố Bồi đặt Liễu Liên Chi đã ngã xuống lên giường bệnh, nói: “Đi điều trị gấp, anh đi theo.”
Bạch Thanh nói: “Không, bà ấy bị co thắt động mạch vành cấp tính, cấp cứu bằng trung y sẽ rất tốt.”
Còn chưa trông thấy Mục Thành Dương, cô hô to: “Sư ca, sư ca!”
Đều là bác sĩ, phương pháp mà Lâm Bạch Thanh chọn rất tốt đối với thân thể của Liễu Liên Chi về mặt lâu dài.
Nhưng nếu là ngắn hạn, nhồi m.á.u cơ tim cấp tính tranh thủ sớm được giây nào tốt giây đó, có thể khiến bệnh nhân nhanh chóng thoát khỏi nguy hiểm, giảm thiểu nguy cơ tử vong. Cả hai vừa có lợi vừa có hại, nếu có chọn thì phải chọn cách có lợi nhất đối với bệnh nhân.
Lúc này, Cố Bồi cũng không thèm nhận người thân, mạnh mẽ giành lấy giường di động, coi đồng hồ: “Anh cho em hai mươi giây, nếu Mục Thành Dương không đến thì phải đi điều trị gấp.”
Lâm Bạch Thanh cũng sốt ruột, dù sao cô chỉ sống lại, không phải thần, không thể chu toàn mọi mặt. Cũng giống như Mục Thành Dương, đã hơn một tiếng rồi thế mà anh ấy vẫn chậm chạp chưa xuất hiện. Cô buông giường di động ra, nghĩ rằng cứ để cho bà ngoại đi cấp cứu đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT