Lúc anh thấy dấu vân tay trên dây điện, lờ mờ cảm thấy giống với của Trương Tử Cường, nhưng dĩ nhiên anh không lấy ra đối chiếu trước mặt cảnh sát Đổng, hơn nữa sớm nghe phòng tình báo nói thành phố cảnh ngày nay đen là trắng, trắng là đen, trắng đen lẫn lộn, tình hình phức tạp.
Nên lúc rửa ảnh anh đưa ra một lời đề nghị, yêu cầu cảnh sát Đổng rửa một phần chứng cứ, rồi cũng đưa cho anh một thẻ dấu vân tay, anh mang về phòng tình báo… làm sao lưu.
Lúc này Cố Bồi vẫn có suy nghĩ, ít ra có thể tìm được công lý ở Sở Cảnh sát.
Nhưng sau khi anh thuê phòng nói chuyện với Sở Xuân Đình một lát, ông cụ lại kiên trì với thái độ không đồng ý, ông ta cho rằng hôm nay e là sẽ có rắc rối, cũng rất khó chạy thoát.
Ông ta là người từng trải, quá hiểu rồi, Trương Tử Cường lăn lộn trong giới xã hội đen mấy chục năm, có thể không có án g.i.ế.c người sao? Nhưng tại sao cảnh sát thành phố cảng luôn không có chứng cứ, chỉ có một lý do, họ là chỗ dựa của ông ta.
Như người giám sát cấp cao kia, ông vừa nghe là vụ án ở Du Mã Địa thì muốn cảnh sát Đổng đích thân trông coi, còn nói muốn chờ tin tức, chứng minh rằng lúc ấy ông nghĩ rằng lỡ như tội phạm là Trương Tử Cường thì phải tẩy trắng thế nào.
Đó mới là nguyên nhân lúc ăn cơm, Cố Bồi như sắp đối mặt với kẻ thù, ông cụ cũng lơ đễnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT